Câu hỏi "tôi là ai trong cuộc đời này" là khởi đầu cho một hành trình khám phá lại bản thân. Kiểm tra nhanh bốn khía cạnh của cuộc sống Dù có là ai đi chăng nữa, thì cuộc sống của chúng ta vẫn xoay quanh những yếu tố cơ bản: - Sức khoẻ: về thể chất và tinh thần,
Nhân Duyên - Trong cuộc đời này, không ai là vô duyên vô cớ xuất loi phat day Theo dõi Những chân lý hay, Lời Phật dạy, Những câu danh ngôn, những câu nói, câu chuyện hay trong cuộc sống chúng ta. Lời đức Phật dạy chúng ta về cách Giác ngộ, đạo đức con người, kinh luật luận BẠN CÓ QUAN TÂM VỀ LỜI PHẬT DẠY CHỌN QUAN TÂM Báo cáo
Caption chất về bạn bè nói về người đồng hành cùng ta trong suốt cuộc đời này. Mà đơn giản chỉ là trong lòng không có ai đó để hướng về! Tiếp xúc với tôi mà thấy nhạt thì xin mời bạn đứng dạt sang 1 bên. Tôi rất lười khi phải cố gắng giả vờ để làm vừa
Heraclitus từng nói: "Cuộc sống là dòng chảy." Triết gia Hy Lạp này vào năm 500 trước Công nguyên đã chỉ ra rằng mọi thứ liên tục chuyển động và trở
Ta nói cho các ngươi sự thật, thế hệ này chắc chắn sẽ chưa qua đi thì mọi việc này đã xẩy ra. (Lk, 21:25-33). Với tuyên bố "thế hệ này", rõ ràng Ngài đã liên hệ đến với những người đương thời mà Ngài đang tuyên phán cho họ. Trong một dịp khác, Ngài lại nói với đám đông đang đứng nghe Ngài nói, rằng một số trong bọn họ sẽ vẫn sống khi tận thế đến.
này. Đời người ta chính là lúc trẻ chẳng biết buồn, về già mới thấy đường đi khó. Tuổi thanh xuân mải mê trong vòng xoáy danh lợi, lúc xế chiều chợt thấy hối hận vì đã bỏ rơi quá nhiều
c4Sl.
Bài viết này nhấn mạnh đến việc tìm câu trả lời cho câu hỏi "tôi là ai?" và rằng để có thể sống trong hạnh phúc và bình an, chúng ta cần nhận ra bản thân mình. Tác giả cho rằng câu trả lời có thể được tìm thấy trong Kinh Thánh và giáo lý công giáo. Tác giả cũng đề cập đến ba câu hỏi liên quan đến chủ đề này "Tôi sinh ra trong cuộc đời này để làm gì?", "Tôi là ai?", và "Tất cả những gì tôi đang sở hữu có phải là của tôi không?" Tác giả cho rằng con người được Thiên Chúa tạo ra để nhận biết, phục vụ, và yêu mến Người, và rằng tất cả mọi thứ chúng ta sở hữu đều là của Thiên Chúa và chúng ta phải quản lý chúng một cách đúng nhiên, để quản lý những gì mình đang có, ta cần có trách nhiệm và sự đạo đức trong việc sử dụng tài sản của mình. Chúng ta cần biết cách sử dụng những tài sản này để hướng đến mục đích cao cả, đó là để phục vụ Thiên Chúa và đem lại hạnh phúc cho mọi cuộc sống, chúng ta cần nhận ra rằng không phải tất cả những gì ta có đều là của ta và ta cần biết cách sử dụng những tài sản của mình để đem lại lợi ích cho xã hội và cho chính mình. Điều này sẽ giúp chúng ta có được một cuộc sống ý nghĩa và đáng đây là những suy nghĩ về câu hỏi "Tôi là ai và tôi sinh ra để làm gì?" mà tác giả đã chia sẻ. Chúng ta cần suy nghĩ và tìm ra câu trả lời cho câu hỏi này để có thể tìm ra hướng đi đúng đắn trong cuộc cùng, tác giả khuyên rằng chúng ta nên nhận ra vai trò của mình trong cuộc sống và làm cho nó có ý nghĩa hơn. Chúng ta nên tìm hiểu về mục đích và ý nghĩa của cuộc sống của mình thông qua các nguồn tài liệu như Kinh Thánh, giáo lý công giáo và triết học. Chúng ta cũng nên nhận thức rằng chúng ta không có gì là của riêng mình và chúng ta phải quản lý tài sản của mình một cách đúng đắn và có trách nhiệm. Bằng cách này, chúng ta có thể sống một cuộc sống có ý nghĩa và hạnh phúc hơn.
Chắc rằng. Chắc và rất chắc rằng. Mỗi mỗi con người đều đã hơn một lần tự hỏi mình một câu như thế. Đoạn tuổi nào cũng có lý do để hỏi. Đoạn tuổi nào cũng có một câu trả lời. Những câu trả lời không giống nhau. Mỗi câu trả lời ứng với một thời đoạn. Tùy vào những mất được những trải nghiệm mà tính chất câu trả lời ấy bi quan hay lạc quan. Nhưng phần lớn, để có câu trả lời bao hàm nhất, xác định nhất, sát với bản thân nhất thì người ta phải có một chặng trình trải nghiệm. Cụ thể là phải vào tuổi 50 trở đi, là một đoạn tuổi kinh qua khá nhiều thăng trầm của đời sống, thành bại đều cho người ta những cảm nghiệm đắt giá. Khi đó, ít nhất cũng vài phần người ta tự trả lời được “TA LÀ AI TRONG CUỘC ĐỜI NÀY?” Mỗi một người khi được sinh ra trong cõi đời này đều có một trách vụ. Nghe thì có vẻ to tát, nhưng chỉ cần để tâm suy ngẫm một chút khi đã trải qua phần lớn những thăng trầm đậm nhạt của bản thân. Rằng vì sao, lẽ ra mình phải ở vị trí kia làm việc kia mới phải, nhưng vì sao mình lại phải làm cái việc mà mình không mấy hứng thú này? Lẽ ra mình sẽ làm tốt hơn rất nhiều hiệu quả cao hơn rất nhiều giá trị sẽ đáng ngưỡng mộ hơn rất nhiều nếu… Nhưng đáng tiếc là mình không được ngồi vào chỗ đó nắm giữ vai trò đó thực thi khai triển hàng loạt những kế hoạch chiến lược mà mình đã ấp ủ hàng bao năm. Tại sao ngày đó giờ đó mình lại gặp phải một sự việc đó để cuộc đời mình rẽ sang một lối khác. Hoặc. Mình quá là may khi được làm cái việc mình đam mê yêu thích. Có thành quả có hậu quả gì thì cũng là sự lựa chọn của mình. Mình thấy hạnh phúc thấy mãn nguyện với từng thành tích nho nhỏ và mình vẫn nuôi ước vọng hoài bão cho một ngày mai tốt hơn tươi sáng hơn. Nếu ngày đó giờ đó mà mình không gặp được cơ hội này thì không biết bây giờ mình sẽ thế nào nhỉ ? Nếu cho mình sinh ra lần nữa chắc mình cũng không có lựa chọn khác. Đại để là một phần đúc kết kha khá để có thể đưa ra một khẳng định. Có điều, những ai được hanh thông hoạn lộ thành đạt ít nhất là thỏa mãn được những ước nguyện cái thủa đầu đời thì không mấy để tâm đến cái thứ vị mình đã có, cho dù có cũng không mấy khi đặt để thành câu “Ta là ai trong cuộc đời này ?”. Một phần họ không còn nhiều cầu vọng, một phần họ dành thời gian cho những thụ hưởng, phần nữa thì kha khá những người chung quanh bằng nhiều hình thái đã trả lời hộ họ rồi, kể cả khi không hoàn toàn đúng thế. Còn lại thì phần lớn những người trải qua một quãng đời dài đầy quăng quật gập ghềnh trúc trắc đau lên hận xuống, cho đến ngày đầu năm thứ tóc mà trong tay chưa hoặc không có gì gọi là đáng tự hào, cuộc sống vẫn lật bật những lo toan giằng xé, bản thân thì nội thương ngoại thương sẹo lồi sẹo lõm, cám cảnh phận đời mới lẩn mẩn nghĩ tới nghĩ lui nghĩ xuôi nghĩ ngược nghĩ miết mà không ra cái chi chi mới buột mồm “Ta là ai trong cõi đời này?”. Thông thường người ta hay dùng một điểm nhấn đáng kể nhận làm mệnh danh. Là điều gì làm tổn thương nhất, thất bại nhất, yếm thế những cái được hầu như đi vào quên lãng rất nhanh, khi được cái này rồi thì lại tiếp tục chinh phục cái khác, và được thì không biết bao nhiêu mới đủ. Vậy nên tâm thức thường chỉ ghi nhận những mục tiêu chưa được, hoặc những mất mát đã qua. Chính vì vậy, khi cần điểm lại một chặng trình thì phân lớn người ta vẫn than thở kêu ca là chính. Rất cần thiết phải nhìn nhận một cách công bằng, trước hết là với chính bản thân mình, sau nữa là các yếu tố liên quan. Bản thân mỗi người dù thế nào cũng vẫn có những khuyết thiếu. Cái đạt được phần nhiều thuộc về phần ưu điểm. Cái chưa đạt được hay chẳng thể nào đạt được thì luôn thuộc về khuyết điểm, yếu tố may rủi chỉ là sự cộng hợp. Ưu điểm thì không cần phải bàn, nhưng khuyết điểm thì ở rất nhiều góc độ. Nếu ai nhận ra đâu là những khuyết điểm và cố gắng điều chỉnh khắc phục thì có hội khả quan là rất có thể. Tuy nhiên, khá nhiều là không muốn thừa nhận khuyết điểm, nhất là những khuyết điểm thuộc về nhân cách bản chất mà có sự ảnh hưởng lớn đến vị thế và sĩ diện. Và đương nhiên đó cũng là điều căn cốt khiến cho nhiều mục tiêu mong muốn mà không thể nào chạm đến, cùng với đó là sự đổ lỗi. Để khi cẩn điểm lại “Ta là ai ?” thì họ sẽ nghĩ lẽ ra ta phải là … nhưng vì … Còn mọi thứ liên quan là gì ? Con người – Môi trường – Hoàn cảnh – Xã hội. Tất cả đều góp phần tác động. Việc của mỗi Ta là Điều – Vận. Dù có thể hay không có thể thì đó vẫn luôn là tính hai mặt luôn luôn hiện diện. Vậy nên, để chốt lại “Ta là ai trong cuộc đời này ?” thì chỉ có một đáp án Ta là Ta với đầy đủ hỉ nộ ái ố dở hay sai đúng. Một Ta thì không có nhân bản. Nhưng mỗi Ta thì đều có những điểm chung là sự bất toàn. Nếu cần một nhân danh, thì Ta nào cũng có đủ cả công lẫn tội. Vấn đề là cái nào nhiều hơn. Gút lại rằng Một Ta chỉ có một đời. Hơn nhau chỉ một tiếng cười thênh thang. . Đàm Lan Filed under Góc nhìn cuộc sống, Sống vui, Tản mạn Tagged “Ta là ai?“, Góc nhìn cuộc sống, Sống sao để lại tiếng cười thênh thang
Tôi là ai? Tôi sinh ra ở cuộc đời này với ý nghĩa và mục đích gì? Khi bắt đầu có nhận thức thế nào là cuộc sốngSau đây là tổng hợp các bài viết Tôi là ai? đầy đủ nhất được tổng hợp bởi chúng tôiKhi bắt đầu có nhận thức thế nào là cuộc sống, thế nào là sự khổ, mình đã luôn tự hỏi những câu hỏi kiểu này. Hổng lẽ chúng ta sinh ra – lớn lên – đi học – đi làm – lập gia đình – sinh con – nuôi dưỡng con cái – hết đời. Nếu thật sự là như vậy thì cuộc sống có lẽ sẽ rất nhàm chán, ắt hẳn phải có một ý nghĩa nào đó lớn hơn cho việc chúng ta sinh ra ở cuộc đời này. Rồi khi quan sát nhìn thấy những khổ đau ở người khác cũng như chính bản thân mình, thấy cuộc đời này sao khổ quá, mình đã tự hỏi liệu có hay không một con đường khác hạnh phúc cả những câu hỏi ấy đưa đến cho mình những trải nghiệm để rồi tự bản thân tìm thấy câu trả lời cho chính mình. Trong hành trình trải nghiệm của bản thân khi ngồi chiêm nghiệm lại mình nhận ra dường như mọi thứ đã được sắp đặt từ trước, không có bất kì điều gì là ngẫu nhiên. Nó như kiểu mình sinh ra ở khung giờ này, ngày tháng này, trải nghiệm những khổ đau này… để rồi tự hỏi Tại sao cuộc đời có quá nhiều khổ đau? Làm thế nào để thoát khổ? Làm thế nào để có được một cuộc sống hạnh phúc? Mình sinh ra ở cuộc đời này với mục đích và ý nghĩa gì? Mình đến đây để làm gì?Rồi cuộc đời đưa đẩy cho mình gặp biến cố này đến sự kiện khác phải ở trong đó trải nghiệm rồi tự chiêm nghiệm mình mới thấu được khổ đau của người khác, mới biết đặt mình vào vị trí của người khác để hiểu, để cảm thông, để nâng đỡ. Tất cả đến với mình như một cái duyên để mình trải nghiệm – học hỏi để hiểu hơn về chính bản thân mình và cũng từ đó mình hiểu được người là ai? Tôi sinh ra ở cuộc đời này với ý nghĩa và mục đích gì?Có một cơ hội đi học ở Nhật với mình có lẽ là một món quà lớn mà Ơn Trên ban tặng, đó hẳn cũng là một kế hoạch đã được sắp đặt từ trước, như kiểu tới thời điểm này bạn phải đi đến đây, gặp người này, trải nghiệm điều này rồi bạn sẽ có câu trả lời cho mình với những gì bạn tìm kiếm. Khi đến Nhật có cơ hội để trải nghiệm những điều mới, và cũng là lúc mình dành rất nhiều thời gian cho bản thân để quan sát – chiêm nghiệm, khi sống ở một đất nước lạ không có người thân, bạn bè, tự bản thân phải xoay sở tất cả với những khó khăn, thử thách, những cảm xúc của bản thân, một mình đối diện với nỗi cô đơn, đối diện chính mình ắt hẳn không phải là điều dễ mất định hướng và không biết mình thật sự muốn gì, thích gì, con đường tương lai ra sao, mọi thứ gần như mịt mù với mình ở phía trước, áp lực cuộc sống ở một đất nước lạ, áp lực từ việc học – công việc – từ rất nhiều bộn bề của cuộc sống rồi mình tự hỏi mình đang làm gì ở đây, mình có hạnh phúc không? hạnh phúc là gì? Mình định nghĩa hạnh phúc bằng tiền bạc, vật chất và rồi mình lao ra bên ngoài tìm kiếm những thứ ấy như một con thiêu thân, khi đã sở hữu được rồi mình cũng không cảm thấy đủ đầy luôn có một sự trống rỗng bên trong, mình lại bắt đầu đi tìm kiếm những thứ khác cho đến khi thân thể trở nên không còn sức sống mình rơi vào trầm cảm và đã đôi lần muốn dừng lại, muốn từ bỏ tất thứ bắt đầu thay đổi từ khi mình bước vào ngôi trường mới, điều làm thay đổi mình chính là những câu hỏi trong bài test nhỏ của trường đặt ra Ước mơ của bạn là gì? Sau này bạn muốn làm gì? Bạn muốn trở thành một người như thế nào? Những câu hỏi như thế này được hỏi nhiều đến nỗi mình bắt đầu quay vào bên trong để tự vấn chính mình, rồi mình tìm thấy ước mơ và mục đích sống. Khoảng khắc đó cuộc đời mình thay đổi mình bắt đầu sống có mục đích hơn, tìm tòi, học hỏi nhiều hơn và lúc ấy mình nhận ra giá trị của bản thân mình, nhận ra bản thân không phải là một người vô dụng, bất nhận ra càng tìm tòi học hỏi con người càng trở nên thông thái hơn, thiên tài và người bất tài khác nhau ở điểm này. Khi nghe người khác nói bạn là một người bất tài, vô dụng, người bất tài người bình thường tin vào điều ấy và dừng lại việc tìm tòi học hỏi, còn thiên tài không tin vào điều ấy họ tin họ có một giá trị lớn hơn và rồi họ ra sức tìm tòi học hỏi, càng học hỏi, quan sát họ lại càng biết nhiều, biết càng nhiều lại càng tìm tòi học hỏi đến một lúc nào đó trở thành thiên tài cũng không hay. Mọi điều mình tìm kiếm cứ dẫn mình đi từ sự hiểu này đến sự hiểu khác, mở ra thêm cho mình nhiều chân trời mới, sự hiểu mới rồi hữu duyên mình biết đến “Thiền”, mình bắt đầu tu tập và sửa đổi bản thân nhiều hơn, “Thiền” giúp mình tỉnh thức nhận biết những cảm xúc cũng như suy nghĩ, lời nói của bản thân giúp mình dừng lại những suy nghĩ lời nói không tốt làm tổn thương người khác, “Thiền” giúp mình sống chậm lại, quan sát và thưởng thức cuộc sống nhiều hơn, cho mình sự an nhiên, tĩnh tại trong tâm hồn, mình tìm thấy hạnh phúc trong tâm với sự đủ đầy yêu thương và lòng biết một ngày đủ duyên mình tìm được câu trả lời cho câu hỏi tôi là ai? Tôi sinh ra ở cuộc đời này với ý nghĩa và mục đích gì? Khoảng khắc ấy mình như vỡ oà tất cả, như kiểu thức dậy sau một giấc ngủ dài – thật sự rất hạnh phúc khi biết được sự thật mình là ai, mình không phải là cái tên, cái tuổi, địa vị, chức danh… mà con người thật của mình đằng sau vỏ ngoài ấy. Mình đến với cuộc sống này không phải chỉ để mưu sinh, kiếm sống lay lắt qua ngày mà để học và trải nghiệm thông qua những sự việc xảy đến với cuộc đời ta, những con người ta gặp với những mối nhân duyên từ trước, chúng ta gặp nhau hôm nay để nối lại duyên xưa hay để trả một cái ân – một món nợ nào đó, không phải ngẫu nhiên mà ta gặp gỡ ai đó, mà mỗi người ta gặp đều đã có hẹn từ trước, họ đến đóng một vai trò nào đó có khi là một vai rất xấu mang đến tổn thương cho ta, để ta biết quay về yêu thương chính mình, hay có khi là một người thầy, người bạn đến để dìu dắt, đồng hành cùng ta, giúp ta học bài học của mình. Bất cứ điều gì đến với ta là điều hiển nhiên phải đến vì ta đã chọn những trải nghiệm ấy để học – để thấu hiểu, bất kể ta gặp gỡ ai trong cuộc đời này đều luôn có một lí do nào đó. Đó là những lời giao ước, những hợp đồng ta đã kí kết trước khi sinh ra. Tất cả đều đã được sắp đặt đó là lí do tại sao có một số người có thể nhìn thấy hoặc đoán trước được tương mình biết được hoá ra mình đến đây chỉ để trải nghiệm và học những bài học của riêng mình thông qua các mối nhân duyên, những biến cố hay sự kiện đến với cuộc đời mình, ngay khoảng khắc ấy mình không còn đóng vai nạn nhân để ngồi than thân trách phận nữa, mà mình chọn làm chủ cuộc đời mình – làm chủ vận mệnh của mình, tạo ra một cuộc đời mà mình mong muốn. Mình bắt đầu học như một đứa trẻ với bất cứ điều gì hay bất cứ ai đến với cuộc đời mình, luôn luôn tự nhủ ắt hẳn có bài học nào đó mình cần phải học thông qua sự kiện này hay cuộc gặp gỡ quay về kết nối với bản thân nhiều hơn, lắng nghe trái tim và sự mách bảo của trái tim, mỗi người chúng ta luôn có một người Thầy hướng dẫn rất thông thái bên trong mình, chỉ khi tĩnh tâm, lắng lại chúng ta mới có thể kết nối được Vị Thầy ấy cũng như nghe được sự hướng dẫn của Người. Từ khoảng khắc ấy mình thôi không còn lo lắng về tương lai nữa vì tất cả đã được sắp đặt sẵn ví như tới thời điểm này mình sẽ làm điều này, gặp gỡ người này, học điều này…Cũng như không sống ở quá khứ với những tổn thương, dằn vặt nữa vì mình biết đó chỉ là một trải nghiệm bản thân cần phải có để học những bài học cho riêng mình, mình tập trung sống ở HIỆN TẠI, thưởng thức mọi điều ở cuộc sống với lòng biết ơn và tình yêu thương, mình san sẻ những điều mình có với mọi người, và thật sự tuyệt vời khi mình càng cho đi mình càng nhận lại nhiều điều tuyệt vời hơn, khi mình biết ơn với tất cả những điều mình có – với những điều nhỏ nhặt mình được nhận, mình càng trở nên hạnh phúc hơn. Cuộc sống này thật sự rất đẹp và giản đơn, chỉ cần xoay chuyển một góc nhìn bạn sẽ thấy cuộc sống rất khác với rất nhiều điều thú vị và ngập tràn yêu thươngĐó là trải nghiệm của bản thân mình, hôm nay có dịp chia sẻ cùng bạn. Mong rằng những trải nghiệm của mình sẽ giúp bạn có thêm một góc nhìn mới về cuộc sống. Mong rằng cuộc sống của bạn cũng trở nên nhẹ nhàng hơn – nhiều màu sắc hơn – nhiều tình yêu thương và sẻ chia thương và biết ơn tất cả.– Sunny –
ta là ai trong cuộc đời này