Nghĩa của từ khế ước trong Tiếng Việt - khe uoc- Giấy giao kèo về việc mua bán nhà, đất. 1.000 từ vựng tiếng Anh thông dụng nhất 400 động từ bất quy tắc trong Tiếng Anh 600 từ vựng Tiếng Anh luyện thi TOEIC
Khế Ước Hôn Nhân Cưới Một Tặng Một - (Chương 174) - Tác giả Du Vịnh Đích Ngư Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Trang chủTổng hợp truyện Suu tam tang phia duoi bau troi han ni chuong 24 ca lot luoi. HẮC NHAN Full. Đăng bởi: xgdx88. 121800 - 3135 - 15 . Tên truyện: VÃN HƯƠNG NGUYỆT Tác giả: HẮC NHAN Thể loại: Cổ Đại, Ngôn Tình, Ngược Tâm, Bẻ Cong Thành Thẳng, HE Nhân . TÌNH YÊU KHÁC THƯỜNG XUẤT
Trên trang cá nhân, Bình An gây chú ý khi hé lộ món quà cực "sang - xịn - mịn" tặng Á hậu Phương Nga.
Thể loại: Ngôn Tình,21+, 3S Editor & Beta: Bạch sắc nữ (1,2) LTTT(còn lại)(ko do mình edit) Cuốn truyện này chủ yếu nói về tình cảm của hai nhân vật toàn là ngọt văn kèm theo những tình tiết nóng bỏng người đọc, nhưng vẫn là 1vs 1.
Bạn đang đọc Chương 1 của bộ truyện tranh Tình Nhân Khế Ước Của Tổng Tài tiếng Việt. Nếu bạn gặp sự cố khi đọc truyện Tình Nhân Khế Ước Của Tổng Tài tại TruyenVN, vui lòng bình luận bên dưới để chúng mình sửa lỗi nhé. Xem thêm nhiều bộ truyện tranh hay tại
x9h0tlQ. Editor Miliion RosesLê Hân đang đứng đó hút thuốc lá. Sắc mặt vô cùng lạnh, khẽ nhíu mày, ánh mắt hờ hững nhìn mặt Hứa Uyển tự nhiên đi về đại sảnh khách sạn, khi đi qua người anh, thì nghe thấy anh nói “Em có yêu cầu gì, cứ việc nói.”Bước chân của cô có hơi khựng lại, nhưng coi như không nghe thấy gì sau đó sải bước đi tiếp.“Hứa Uyển!”Cô không để ý, chân bước nhanh Hân dập tắt thuốc lá, dáng vẻ nho nhã thường ngày không còn, anh vội vã bước nhanh đuổi theo, Vươn tay kéo cô lại “Rốt cuộc em muốn thế nào?” Tối hôm qua, bị cô đẩy ngã xuống giường, sau đó bị đuổi ra khỏi cửa, cơn giận vẫn còn đang tích tụ trong lòng anh.“Buông tay.” Hứa Uyển có chút khẩn trương, lạnh giọng nói.“Em sợ?”“Tôi có gì phải sợ?” Hứa Uyển khôi phục sắc mặt tự nhiên “Cùng lắm thì bị người ta chửi, tôi dám làm dám chịu, không sợ người khác chê cười. Nhưng còn Lê tổng, ngài còn địa vị, còn vợ..”“Hứa Uyển!” Lê Hân bị cô đánh bại, tức giận “Rốt cuộc em muốn thế nào?” Vừa rồi, cô cùng một người đàn ông ở trong vườn hoa ôm nhau, sau đó sóng vai vừa đi vừa nói khiến cho anh vô cùng khó dùng sức, siết cánh tay khiến cô mơ hồ cảm thấy đau nhức. Hứa Uyển nhìn về phía anh, mặt không đổi sắc, kinh sợ kêu lên “Chị Lộ..” Thừa dịp anh giật mình quay lại, cô vội vàng tránh thoát, sau đó chạy như Hân quay đầu lại, sau lưng chẳng có ai cả, lúc này mới biết mình bị -Sang Lan Cầm ngồi thụp xuống sàn nhà, giận run người, tâm trạng khó mà bình tĩnh,. Thật lâu sau, mới vịn vào tay ghế so pha đứng lên. Bà đứng ở cửa sổ sát đất, dáo dác nhìn quanh vườn hoa cũng không thấy con trai đâu, gọi điện thoại không biết bao nhiêu cuộc nhưng cũng không thấy con trai nghe. Bà vội vã xuống lầu thì gặp Ô Tĩnh và Cao Tử Thụy “Phong Thành đâu?”“Cậu ấy vừa đưa Khinh Ca về nhà.” Ô Tĩnh thấy sắc mặt bà tái nhợt liền hỏi “Bác gái, bác sao vậy? Có cần đến gặp bác sĩ không?”“Bác không sao.” Sang Lan Cầm hai tay bấu vào tay vịn cầu thang, nhìn hội trường hôn lễ đã được bố trí cách đó không xa, sắc mặt vô cùng khó nhìn, nghiến răng nghiến lợi “Tử Thụy, cháu đi nói với mọi người, hủy bỏ hôn lễ!”Cao Tử Thụy và Ô Tĩnh nhìn nhau, nhất thời thản thốt không nói lên lời.“Ô Tĩnh, cháu đi theo bác.” Sang Lan Cầm bực bội, từng bước đi lên lầu.“Xảy ra chuyện gì vậy?” Tử Thụy thấp giọng hỏi Ô Tĩnh.“Làm sao tôi biết được?” Ô Tĩnh cau mày, thấp giọng trả lời.“Vậy phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ nói với mọi người như vậy?” Tử Thụy bị làm khó.“Mau gọi điện thoại cho Đại Boss.” Ô Tĩnh nhìn bóng lưng Sang Lan Cầm, thấp giọng nói “Tôi đi hỏi xem tình hình thế nào.” Sau đó, anh vội vàng bước theo Sang Lan vào phòng, thấy sắc mặt Sang Lan Cầm vô cùng tệ, Ô Tĩnh rót cho bà một ly Lan Cầm ngồi ở ghế so pha, lửa hận bốc lên, nhìn bà vô cùng đáng Tĩnh là luật sư, đã gặp qua rất nhiều kiểu người, mắt thấy sắc mặt Sang Lan Cầm vô cùng xấu, đoán trừng nhất định có chuyện. Vì vậy không dám đùa giỡn, khôi phục thái độ của một luật sư chuyên nghiệp “Bác gái, bác tìm cháu có việc gì?”Sang Lan Cầm nói “Cháu lập tức soạn cho bác một tờ đơn ly hôn.”Ô Tĩnh kinh ngạc, biết rõ còn hỏi “Ai muốn ly hôn?”“Phong Thành.” Sang Lan Cầm vô cùng hối hận, đáng nhẽ trước khi cưới bà phải điều tra thật kỹ, thì mọi chuyện không đến nước này. Bà lạnh giọng “Theo như văn kiện trước đó Tống Khinh Ca đã ký, không cho cô ta bất cứ một khoản tiền nào.”“Tại sao lại bắt bọn họ ly hôn?” Mặc dù tin này khiến cho người khác vô cùng kinh ngạc nhưng Ô Tĩnh, với bản lĩnh là luật sư lâu năm, vẫn giữ được bình tĩnh.“Nói cháu làm thì cứ làm, hỏi nhiều làm cái gì?” Giọng Sang Lan Cầm run run, chỉ về phía máy tính “Nhanh lên, bác cần ngay bây giờ.”Ô Tĩnh chán nản, nhắm mắt nói “Khinh Ca đang mang thai, luật pháp quy định nếu người phụ nữ đang mang thai hoặc đang nuôi con bằng sữa mẹ, thì người đàn ông không thể yêu cầu ly hôn được.”Sang Lan Cầm giật mình, cười lạnh “Bác chỉ nói cháu soạn đơn ly hôn.”Ô Tĩnh đổ mồ hôi lạnh “Chuyện này, có phải nên thương lượng với Phong Thành một chút không? Khinh Ca đang mang thai..”“Bác sẽ nói với Phong Thành.” Sang Lan Cầm không vui nói “Cháu chỉ cần soạn cho bác đơn ly hôn thôi, đứa bé sau khi sinh ra sẽ theo bên nội, đoạn tuyệt hết thảy quan hệ với bên ngoại.”Ô Tĩnh kinh hãi nhìn - Vì Đại Boss không nghe điện thoại, Cao Tử Thụy gấp đến độ không nhịn được, vội vã tìm Hứa Uyển, muốn gọi điện thoại cho Khinh Ca. Nhưng gọi điện hỏi mới biết Đại Boss vừa từ Tống gia về.“Xảy ra chuyện gì vậy?” Hứa Uyển nhìn anh đầu đầy mồ hôi.“Không có gì.” Cao Tử Thụy mặc dù nóng vội nhưng biết mấy lời kia không thể tùy tiện nói ra, kể cả với bạn thân của Tống Khinh Ca. Nhìn khách khứa đến dự hôn lễ ngày mai đang dùng bữa trong khách sạn, anh khẽ nhíu nhíu Tĩnh vội vã bước ra từ phòng Sang Lan Cầm “Sao rồi, đã gọi được điện thoại cho Phong Thành chưa?”“Cậu ấy không nghe điện thoại.” Cao Tử Thụy lắc đầu, thấp giọng hỏi “Bác gái thế nào rồi?”“Bác ấy muốn tôi viết cho họ đơn ly hôn.” Ô Tĩnh thẳng thắn nói. Hơn nữa, anh đã viết xong, in ra cho Sang Lan Cầm rồi.“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Cao Tử Thụy không hiểu, buổi trưa mọi người vẫn cũng nhau ăn cơm, Sang Lan Cầm đối với đôi vợ chồng son còn vừa nói vừa cười, sao đột nhiên..Ô Tĩnh nhún vai “Trừ nói về ly hôn, bác ấy không nói thêm bất cứ điều gì.”Hai người đang nói chuyện thì thấy Sang Lan Cầm đi từ trên lầu xuống, sắc mặt lạnh lùng, tức giận đến cực điểm, sải bước ra ngoài khách -Sang Lan Cầm lái xe như điên đến biệt thự của Cố Phong Thành. Lúc này, Đại Boss đang mặc áo sơ mi, tay áo sắn lên đang xếp những khay hoa hồng vào trong tủ lạnh. Anh tính toán ở tất cả các ngăn kéo, những chỗ mà Tống Khinh Ca chạm vào sẽ đều thấy hoa biệt thự, ngập tràn trong biển con trai tỉ mỉ trang trí như vậy, Sang Lan Cầm cười lạnh, trực tiếp hỏi “Phong Thành, sao con không nghe điện thoại?”Thấy mẹ không báo trước mà đến, hơn nữa sắc mặt không tốt Đại Boss có chút khó hiểu. Anh đi khắp nơi tìm kiếm, mới phát hiện điện thoại không thấy “Có khi điện thoại của con bị rơi ở khách sạn.” Sau đó, phát hiện một cành hồng có lá hơi dài, liền nói “Mẹ, đưa cho con cái kéo.”Sang Lan Cầm nhìn bộ dạng con trai, trong lòng tích tụ khó chịu “Phong Thành, lại đây mẹ muốn nói chuyện với con.”“Chờ con một chút.” Đại Boss tự đi qua lấy kéo, sau đó tỉa lại cành hoa, đặt ngay ngắn vào trong khay sau đó lùi lại phía sau ngắm nhìn. Trong tủ lạnh đúng là một biển hoa, lúc này anh mới hài lòng đóng cánh tủ lại.“Phong Thành, lại đây!” Sang Lan Cầm đứng ở trong phòng khách, không thể đợi được Boss đi đến, thấy sắc mặt mẹ mình toàn là lửa giận, khó hiểu hỏi “Mẹ, mẹ làm sao vậy?” Trước đó, không phải đã sắp xếp Sang Lan Cầm nghỉ lại ở khách sạn rồi sao?Sang Lan Cầm không quay đầu lại “Ký tên vào tờ giấy ở trên bàn kia.”Đại Boss gạt những cành hồng ở trên bàn sang một bên, cầm tờ giấy lên, khi nhìn thấy hàng chữ { Đơn ly hôn } thì sắc mặt tái nhợt, giọng nói có chút lạnh “Mẹ, chuyện gì vậy?” Khi anh nói muốn kết hôn, mẹ còn nói tôn trọng quyết định của anh, không đưa ra bất cứ ý kiến gì, nhưng sao bây giờ đột nhiên lại mang đến cho anh đơn ly hôn..Sang Lan Cầm cố gắng kìm chế, không muốn cùng con trai gây gổ, hi vọng giải quyết chuyện này theo lý tính “Con không thể cùng Tống Khinh Ca kết hôn!”“Lý do?” Giọng Đại Boss trầm xuống, lúc này tranh trấp không giải quyết được vấn đề gì. Anh hiểu rõ mẹ mình, bà không phải là người cố tình muốn gây sự, càng không phải là người hẹp hòi. Bao nhiêu năm qua trên thương trường, bà luôn làm việc dứt khoát, quyết đoán, khí phách không kém gì đàn ông. Bà muốn anh ly hôn, chắc chắn là có lý Lan Cầm cười khổ “Con có biết dì của nó là ai không?”Đại Boss nói “Con biết, là Tống Nhã Như, Đổng sự trưởng của tập đoàn Tống thị.”“Tống Nhã Như?” Sang Lan Cầm lạnh giọng nói “Đấy chỉ là tên hiện tại, tên thật của bà ta là Lục Khiết.”Lục Khiết?“Mẹ chắc chắn?” Đại Boss nhíu mày, cái tên này anh không hề xa lạ. Nhiều năm trước, khi ba mẹ ly hôn anh từng nghe người của Sang gia và Cố gia nhắc đến cái tên này.“Bà ta có hóa thành tro, mẹ cũng nhận ra.” Kẻ thù cướp chồng, Đã khắc cốt ghi hận, làm sao có thể quên “Người đàn bà đó, ban đầu quyến rũ ba con, sau đó còn đẩy mẹ từ trên lầu xuống, để cho mẹ sinh non.” Nhiều năm qua, chuyện cũ tưởng trừng đã lãng quên một lần nữa lại hiện ra trước mắt, Sang Lan Cầm khóe mắt đầy lệ “Bà ta còn bỏ thuốc độc vào sữa tươi, muốn hạ độc mẹ..”“Mẹ.” Đại Boss nhíu nhíu mày, đối với chuyện cũ của ba mẹ, anh không biết quá nhiều. Anh cũng hiểu ra phần nào ý mẹ nói “Chuyện đã qua lâu rồi.”“Con là con trai mẹ, sao con có thể dửng dưng như không thế?” Sang Lan Cầm nhíu mày, thống khổ nói “Lúc ấy, mẹ bị bà ta ép đến cùng đường, mới phải ly hôn với ba con.” Bà vừa nói vừa khóc “Bà ta giành ba con, hại mẹ sinh non, còn dọa rằng sẽ giết con, mẹ con chúng ta phải phiêu bạt sang Úc, ngôn ngữ không rành, phải ở trong tầng hầm chịu quá nhiều cực khổ, chẳng lẽ con quên rồi sao?”Đại Boss buồn bã, anh không hề phủ nhận chuyện trước đó nhưng anh không muốn vì điều này mà mất đi Tống Khinh Ca “Đấy là lỗi của bà ta, Khinh Ca không có tội.”“Vậy mẹ có tội gì mà phải chịu những nỗi đau đó?” Sang Lan Cầm khóc rưng Boss trầm mặc.“Loại Đàn bà đó, lòng dạ rắn rết, lừa gạt tiền bạc của ba con, làm hại ba con phải đeo trên lưng một khoản nợ, phải nhảy lầu tự sát.” Sang Lan Cầm tiếp tục tố cáo “Bà ta đổi tên đổi họ đến thành phố Z, hiện tại lại bày ra trăm phương nghìn kế để cho cháu gái đến gần..”“Bà ta không biết con là con trai của mẹ..” Đại Boss gian nan biện bạch.“Sao bà ta lại không biết?” Sang Lan Cầm tức giận “Gần đến hôn lễ, bà ta sang HongKong, là vì sao? Là bởi vì bà ta không dám gặp mẹ, đây không phải là mưu đồ tính toán thì là cái gì?”“Trước kia, bà ta quyến rũ ba con, hiện tại lại để cho Tống Khinh Ca đến gieo họa cho con!” Bà tức giận “Mẹ tuyệt đối không cho bà ta thực hiện được ý đồ.”
Editor Miliion RosesCốc Tâm Lôi suy nghĩ sau đó ngượng ngùng nói “Anh ấy chẳng có ám hiệu gì cả, thậm chí tay con anh ấy còn chưa nắm.” Thậm chí, cô chủ động kéo tay anh, anh còn đẩy cô Thư Vân không hiểu “Tâm Lôi, không phải sinh lý cậu ta có vấn đề đấy chứ?” Có một vị hôn thê xinh đẹp như vậy mà vẫn có thể làm Liễu Hạ Huệ được sao, nếu sinh lý không có vấn đề thì tâm lý có vấn Tâm Lôi thấp giọng lẩm bẩm “Làm sao con biết được?” Cô đi du học ở nước ngoài, cũng từng có 2 người bạn trai. Mặc dù đã nếm mùi ân ái nhưng ấn tượng đối với cô là vô cùng đau, chẳng có gì thú vị cho nên đối với “chuyện kia” không mấy hứng thú.“Hỏi bác sĩ riêng của cậu ấy là biết ngay.” Hà Thư Vân nói.“Ui, chuyện như thế làm sao con dám mở lời?” Cốc Tâm Lôi ngượng ngùng.“Có cái gì mà ngượng?” Hà Thư Vân cười Tâm Lôi suy nghĩ rồi nói “Anh ấy chắc là không có vấn đề gì.. Nếu như có vấn đề, làm sao ả đáng ghét kia có thể mang thai?” Cô cũng biết kết quả xét nghiệm kia là giả, là do mẹ anh dựng lên.“Nếu sinh lý cậu ta không có vấn đề gì, tại sao hai đứa không..” Hà Thư Vân thở dài “Khó trách cậu ta lại như vậy với con.”“Mẹ, mẹ có ý gì?” Cốc Tâm Lôi không hiểu.“Con cho rằng, trên đời này có tình yêu thuần túy sao?” Hà Thư Vân thật muốn gõ vào đầu con gái, nhìn bề ngoài có đến nỗi nào đâu mà lại ngốc đến thế, chẳng giống cha mà cũng chẳng giống mẹ “Nếu muốn chiếm được trái tim một người đàn ông, nhất định phải dùng thủ đoạn.”“Thủ đoạn?” Cốc Tâm Lôi suy nghĩ “Đúng rồi, con nghe nói muốn chiếm được trái tim một người đàn ông, trước hết phải thỏa mãn được dạ dày của anh ta. Mẹ, chẳng lẽ mẹ muốn con đi học nấu ăn?” Đừng đùa chứ, cô ghét nhất là vào bếp.“Đồ ngốc này! Nếu như muốn thỏa mãn dạ dày, mời siêu đầu bếp về là được rồi, cần gì phải đi học?” Hà Thư Vân nghĩ một chút, đành phải nói thẳng may ra đứa ngốc này mới hiểu được “Muốn chiếm được trái tim của người đàn ông, trước hết phải thỏa mãn” nhu cầu “của anh ta.”Ách! Cốc Tâm Lôi đầu đầy vạch đen, nghĩ đến ánh mắt như muốn giết người của Đại Boss khi cô “nhỡ” tay chạm vào anh lại thấy đổ mồ hôi “Ý của mẹ là, con và anh ấy không có.. Cái đó nên anh ấy mới hời hợt với con như vậy?”Hà Thư Vân thở phào, cuối cùng cũng hiểu ra “Nếu nam và nữ không có chuyện kia, làm sao mà yêu nhau lâu bền được? Làm sao mà sinh con, nuôi dạy con cái lớn lên được?”Cốc Tâm Lôi lúc này mới hiểu ra, đỏ mặt nói “Nhưng mà, những chuyện này không phải đàn ông là người chủ động sao?” Cô nghĩ lại những lần trước đó với hai người bạn trai kia, toàn là bạn trai cô chủ động a.“Ai nói?” Hà Thư Vân sẵng giọng “Mẹ sắp tăng huyết áp vì con rồi! Muốn chiếm thì phải đi đánh, ngồi một chỗ đợi làm sao mà bắt được giặc?”“Con không hiểu?”Hà Thư Vân thở dài, khó trách Cốc Vĩnh Thuần luôn nói Cốc Tâm Lôi không giống con gái của Cốc gia, haizz thật là bực mà “Con tự suy nghĩ đi! Nếu không nghĩ ra, thì lên baidu tìm, hoặc tìm vài người bạn đã kết hôn mà xin kinh nghiệm!”Ách! Cốc Tâm Lôi nghe xong lập tức lên baidu tìm, sau đó gọi điện thoại xin kinh nghiệm của mấy người bạn. Cuối cùng đưa ra kết luận nếu muốn chiếm được trái tim của Cố Phong Thành thì phải quyến rũ anh lên giường..- -Hứa Uyển phát hiện Tống Khinh Ca gần đây có sự thay đổi, mặc dù vẫn ít nói nhưng khi ăn cơm đã chủ động nói chuyện với cô. Điều này khiến cho cô rất Hứa Uyển biết Tống Khinh Ca lên mạng tìm thông tin tuyển việc thì lập tức nói “Khinh Ca, hai tháng nữa là đến lễ mừng năm mới, trong khoảng thời gian này cậu cứ ở nhà cho hồi phục sức khỏe, chuyện công việc đợi sang năm rồi hãy bàn.” Hứa Uyển cười nói đùa “Yên tâm, chị Hứa Uyển sẽ nuôi em Khinh Ca thật tốt.”“Cậu kiếm tiền cũng không dễ dàng, mình không thể ăn nhờ cậu mãi được.” Tống Khinh Ca thở dài, cô biết Hứa Uyển đi quay phim rất cực khổ, mùa đông phải xuống nước, mùa hè phải mặc áo ấm, còn phải thức đêm nữa.“Ai nói cậu ăn nhờ?” Hứa Uyển mắng “Cậu quên, căn hộ này là của cậu sao, mình ở nhiều năm như vậy, thiếu cậu rất nhiều tiền thuê phòng.” Cô lôi tay Khinh Ca “Coi như mình nuôi cậu để trả tiền thuê phòng, có được không?”“Tiểu Uyển!” Tống Khinh Ca nhìn bạn, vô cùng cảm động. Nhiều năm qua, bất kể khi cô còn là tiểu thư kiêu sa của Tống thị hay như lúc này trên người không có một đồng nào, thì Hứa Uyển đối với cô vẫn như vậy, luôn yêu thương, che chở cô.“Cậu đừng khóc!” Hứa Uyển nghiêm mặt dọa “Hôm qua chúng ta đã hứa với nhau không khóc nữa, cậu quên à?”Tống Khinh Ca gật Uyển trong mắt đau xót, ôm lấy Tống Khinh -Nói vậy nhưng Tống Khinh Ca vẫn đi tìm việc. Hiện tại, tìm được việc làm vô cùng khó. Trước đó, cô lại chỉ tập trung học vẽ tranh và học đàn. Bất giác cô nghĩ đến phòng tranh của đến phòng tranh của mình. Vì không có chi phí duy trì, phòng tranh đã phải đóng cửa. Cô bước vào, tìm một số bức tranh trước đó vẽ sau đó đi đến các phòng tranh lớn trong thành dừng chân thứ nhất là phòng tranh “Trường Phong”, là phòng tranh lớn nhất thành phố quản lý phòng tranh nhìn tranh của cô sau đó nói “Cô cũng thấy đấy, phòng tranh của chúng tôi toàn bán những bức tranh của họa sĩ nổi tiếng, những bức tranh của cô tôi không thể thu mua được.”Tống Khinh Ca nghe xong, vô cùng thất vọng, chuẩn bị cất tranh vào lý nhìn nhìn những bức tranh cô vẽ lần nữa, suy nghĩ gì đó rồi nói “Thật ra thì phong cách vẽ của cô không tệ lắm. Như vậy đi, nếu như cô đồng ý, chúng tôi có thể bày tranh của cô vào một gian nhỏ, nếu 1 tháng không bán được thì mời cô đến lấy về. Nhưng nếu bán được, thì chúng tôi sẽ bớt lại 40% tiền hoa hồng.” Đối với những họa sĩ vô danh, phải làm như vậy thì phòng tranh mới không bị lỗ “Cô thấy thế nào?”Tống Khinh Ca nghe xong, vui mừng nói “Được.” Nếu tranh có thể được bày bán ở đây, dù có bị trừ nhiều hơn cô cũng đồng thuận xong, Tống Khinh Ca để lại 2 bức tranh. Quản lý sai nhân viên lấy khung tranh sau đó đưa cô ra gian tranh, cho cô tùy chọn vị trí treo phòng trưng bày, Đổng Tùng San đang vuốt ve chiếc nhẫn kim cương. Sau khi sinh, cô được chăm sóc tốt nên da dẻ hồng hào, nhanh chóng lấy lại dáng người. Đang mải ngắm nghía mấy bức tranh thì thấy Tống Khinh Ca ôm tranh đi vào. Cô dương dương tự đắc đi về phía Tống Khinh Ca.“Ơ, đây không phải là Cố phu nhân sao?” Đổng Tùng San cố ý châm chọc, lớn giọng nói “Oh, thật đúng là sinh con thì mắc bệnh mau quên. Quên mất cô và Cố tổng đã ly hôn. Phải gọi cô là Tống tiểu thư mới đúng. Tống tiểu thư, đã lâu không gặp.” Cô quan sát Tống Khinh Ca, thấy cô ăn mặc đơn giản, cả người xanh xao, không giống trước đây xinh đẹp diễm lệ, cố ý nói “Nhìn cô có vẻ không được khỏe lắm ha?”“Tôi rất khỏe.” Tống Khinh Ca ôm tranh, ánh mắt lạnh như băng nhìn Đổng Tùng San, không kiêu không ngạo nói “Vậy còn cô? Tôi nên gọi cô là Đổng tiểu thư hay là La phu nhân?”Thấy mấy người nhân viên đang nhìn mình với ánh mắt khác thường, Đổng Tùng San mặt tái xanh, gân cổ nói “Hừ, đương nhiên là La phu nhân rồi.”“Vậy à? Các người kết hôn từ bao giờ vậy?” Tống Khinh Ca lạnh giọng “Sao hôm trước tôi thấy La Thế Sâm trả lời phỏng vấn nói là vẫn còn chưa lập gia đình?”“Nhất định là cô nghe nhầm!” Đổng Tùng San ngượng ngùng mặt Tống Khinh Ca lạnh nhạt, không muốn để ý cô ta, hướng về phía nhân viên phòng tranh nói “Phiền anh treo giúp tôi 2 bức tranh này lên.”Nhân viên nhận lấy tranh, đang muốn treo lên thì thấy Đổng Tùng San ưỡn ẹo đi đến “Tôi nghe nói Tống thị đã bị bán đấu giá, cô bây giờ phải bán tranh để kiếm sống à? Thế nào, Cố tổng không cho cô một đồng cấp dưỡng nào sao? Cô nhìn lại cô đi, quần áo cô mua ở ngoài vỉa hè à? Đoán chừng không đến 100 đồng..”Nhắc đến Đại Boss, sắc mặt Tống Khinh Ca lại không tốt, thản nhiên nói “Quần áo giá bao nhiêu không quan trọng, quan trọng là tâm hồn người mặc đẹp, mặc cái gì cũng sẽ dễ nhìn.”“Cô Đừng có già mồm!” Đổng Tùng San trừng mắt Khinh Ca không muốn nói chuyện với cô ta nữa, liền đưa tranh cho người nhân viên.“Tranh này cô bán bao nhiêu tiền?” Đổng Tùng San chỉ vào bức tranh Khinh Ca nhíu Tùng San khinh miệt, nhìn người nhân viên nói “Anh kia, gỡ cả bức tranh vừa treo kia xuống, tôi mua tất, trả giá gấp đôi.”Nhân viên nghe xong, vui vẻ ra mặt gỡ bức tranh đó xuống. Tống Khinh Ca đang muốn ngăn lại thì bức tranh đã rơi vào tay Đổng Tùng San.“Vẽ cái gì mà lộn xộn thế hả.” Đổng Tùng San dương dương tự đắc châm chọc nói “Màu sắc cũng thật là khó coi.” Cô khinh miệt nhìn Tống Khinh Ca, cố ý nói “Thôi thì trước đây cũng gọi là quen biết, coi như tôi giúp cô mua tranh, để cô có tiền đi mua một bộ quần áo tử tế hơn.”“Tranh này tôi không bán.” Tống Khinh Ca cau mày, muốn giằng lại bức Tùng San cố ý buông tay, bức tranh lập tức rơi xuống đất. Sau đó, giẫm gót giày lên Khinh Ca hoảng hốt, mỗi bức tranh đều là tâm huyết của cô, tại sao có thể để người khác tùy ý chà đạp. Vì vậy, dùng hết sức đẩy cô ta ra, rồi nhặt bức tranh lên, dùng ống tay áo lau lau. May quá mới chỉ bị dính bẩn một Tùng San bị đẩy, người lảo đảo lùi về phía sau may có nhân viên kịp thời đỡ không thì ngã nhào xuống “Cô dám đẩy tôi hả.” Thấy Tống Khinh Ca chỉ lo lau tranh, căn bản không thèm để ý đến mình, cô tức giận nói với nhân viên “Tranh đó tôi đã mua, mang đến đây cho tôi.”“Tranh này tôi không bán.” Tống Khinh Ca ôm bức tranh vào ngực, nghiêm túc nói.“Không bán mà được à, gọi quản lý ra đây cho tôi!” Đổng Tùng San cả giận lý đi đến, sau khi biết tình hình, không dám đắc tội với Đổng Tùng San chỉ có thể thương lượng với Tống Khinh Ca.“Quản lý, tôi không muốn bán.” Tống Khinh Ca ôm tranh lý vừa nghe xong thì nổi giận, trách “Cô bị làm sao thế, vừa rồi còn nói muốn gửi bán, hợp đồng cũng đã ký, cô coi phòng tranh Trường Phong này là cái gì?”Tống Khinh Ca vẫn kiên quyết không bán. Dù cô có chết đói cũng không bán tranh cho Đổng Tùng lý nói lời tàn nhẫn “Tống Khinh Ca, nếu cô không chịu nghe lời, sau này đừng mơ tưởng bán được tranh ở bất cứ phòng tranh nào trong thành phố Z.”Đổng Tùng San dương mi tự đắc nhìn cô.“Tranh của cô ấy, tôi trả giá gấp 3.” Giọng nói vang lên từ phía phòng tranh VIP.
Edit Giả Bảo NgọcKhi Tống Khinh Ca từ phòng hồi sức cấp cứu bước ra, thì bên ngoài cửa sổ trời đang mưa rơi lác đác. Mùa đông trời nhanh tối, chưa đến tám giờ bóng tối đã chiếm lĩnh toàn bộ không khỏi bệnh viện, cô cúi người ngồi vào ghế sau xe, sắp xếp " Chú Chung, đưa tôi đến La gia."Cô mở hộp trang điểm, cẩn thận trang điểm lại khuôn mặt mình. Sau khi chắc chắn khuôn mặt đã xinh đẹp, không tỳ vết mới cất hộp mưa ở phố núi, đượm một chút lành lạnh. Chiếc xe rất nhanh đ ... Khi Tống Khinh Ca từ phòng hồi sức cấp cứu bước ra, thì bên ngoài cửa sổ trời đang mưa rơi lác đác. Mùa đông trời nhanh tối, chưa đến tám giờ bóng tối đã chiếm lĩnh toàn bộ không gian. Cuộc đời thật là bạc bẽo, hiện tại đến một cô giúp việc của La gia cũng có thể ngăn cản cô không được bước vào cửa. Căn phòng thứ nhất ở bên trái trên lầu hai là của La Thế Sâm. Khinh Ca có chút khẩn trương, đầu óc nhớ lại những lời nói tốt đẹp nhất. Sau đó, cởi áo khoác ngoài ra, lộ ra chiếc quần ngắn vô cùng quyến rũ, hít một hơi thật sâu, gõ vào phòng cô liền nghe âm thanh của một cô gái, vẫn biết hắn bên ngoài không thiếu gì phụ nữ. Nhưng lại không nghĩ hắn đưa về nhà. Những lời nói đã chuẩn bị sẵn cũng vì thế mà chặn lại ở cổ họng của cô. Trước khi Tống thị gặp chuyện không may, anh ta rất muốn cưới cô. Nhưng giờ phút này, để có thể vay tiền ngoài việc lấy bản thân mình ra thế chấp cô chẳng còn gì cả nên dù có thấy anh lên giường với bất kỳ người con gái nào khác thì cô cũng chỉ có thể vui vẻ chuẩn bị hôn lễ của họ.
Tải Ebook Khế Ước Hôn Nhân Cưới Một Tặng Một – Du Vịnh Đích Ngư Tới chương 232 Epub, Prc/Mobi, thiệu Ebook Tác giả Du Vịnh Đích Ngư Thể loại Ngôn Tình Nguồn DĐ Lê Quý Đôn Trạng thái Tới chương 232 Chương cuối Chương 231Giới thiệu truyệnThể loại ngôn tình, hiện đại, HEEditor Giả Bảo Ngọc
khe uoc hon nhan cuoi 1 tang 1